Hoa này rất khác hoa kim ngân Nhật, tuy hình dáng từng bông trông rất giống nhau. Hoa kim ngân Nhật nở thành cặp, còn hoa này có cả chùm và có thể không nở cùng một lúc. Hoa cũng không có màu trắng rồi chuyển sang ngà vàng như hoa kim ngân Nhật. Hoa có màu vàng bên trong và màu hồng đỏ bên ngoài. Tên hoa gọi là kim ngân Tây cũng không được chuẩn xác lắm, vì hoa đâu có màu trắng vàng. Tên kim ngân Tây là tên ngoại suy qua tiếng Anh. Hoa kim ngân Nhật có tên là Japanese honeysuckle, còn hoa này có tên European honeysuckle. Người Nhật và Trung Quốc không gọi hoa này là "kim ngân", mà gọi là "nhẫn chung". Nhưng tôi thấy cái tên "nhẫn chung" khó nghe nên gọi là "kim ngân" và khi cần thêm chữ "Tây" để phân biệt với hoa kim ngân Nhật. Tên khoa học của hoa là Lonicera periclymenum.
Hoa kim ngân Tây cũng có hương rất thơm. Trong Âm thanh và cuồng nộ của Faulkner mùi hương kim ngân lan tỏa khắp cuốn tiểu thuyết. Đó là mùi hương đầy uẩn ức về Caddy trong tâm trí của Quentin. Khi đọc cuốn tiểu thuyết này tôi đã không biết mùi hương kim ngân như thế nào. Giờ thì tôi đã cảm nhận được hương kim ngân. Quentin từng nghĩ: "Kim ngân là hương hoa buồn bã nhất, tôi nghĩ. Tôi nhớ khá nhiều hoa." ("Honeysuckle was the saddest odor of all, I think. I remember lots of them."). Tôi chợt nghĩ khi tôi đọc Âm thanh và cuồng nộ đã có một khoảng cách văn hóa. Tôi đã không thể nào hình dung được hương kim ngân. Có phải là hương hoàng lan, hoa lài, kim ngâu hay dạ lan? Đúng là đi một ngày đàng cảm nhận được bao nhiêu điều mới mẻ và quyến rũ vô cùng.
"Sometimes I could put myself to sleep saying that over and over until after the honeysuckle got all mixed up in it the whole thing came to symbolis night and unrest I seemed to be lying neither asleep nor awake looking down a long corridor of gray halflight where all stable things had become shadowy paradoxical all I had done shadows all I had felt suffered taking visible form antic and perverse mocking without relevance inherent themselves with the denial of the significance they should have affirmed thinking I was I was not who was not was not who."
Faulkner viết câu văn quả thật kinh khủng, dài ngoẵng không dấu phảy, như mùi hương kim ngân trải dài bất tận trong tâm tưởng con người. Tiếc quá không có bản tiếng Việt ở đây để đọc lại và trích dẫn.
Hoa kim ngân Tây cũng có hương rất thơm. Trong Âm thanh và cuồng nộ của Faulkner mùi hương kim ngân lan tỏa khắp cuốn tiểu thuyết. Đó là mùi hương đầy uẩn ức về Caddy trong tâm trí của Quentin. Khi đọc cuốn tiểu thuyết này tôi đã không biết mùi hương kim ngân như thế nào. Giờ thì tôi đã cảm nhận được hương kim ngân. Quentin từng nghĩ: "Kim ngân là hương hoa buồn bã nhất, tôi nghĩ. Tôi nhớ khá nhiều hoa." ("Honeysuckle was the saddest odor of all, I think. I remember lots of them."). Tôi chợt nghĩ khi tôi đọc Âm thanh và cuồng nộ đã có một khoảng cách văn hóa. Tôi đã không thể nào hình dung được hương kim ngân. Có phải là hương hoàng lan, hoa lài, kim ngâu hay dạ lan? Đúng là đi một ngày đàng cảm nhận được bao nhiêu điều mới mẻ và quyến rũ vô cùng.
"Sometimes I could put myself to sleep saying that over and over until after the honeysuckle got all mixed up in it the whole thing came to symbolis night and unrest I seemed to be lying neither asleep nor awake looking down a long corridor of gray halflight where all stable things had become shadowy paradoxical all I had done shadows all I had felt suffered taking visible form antic and perverse mocking without relevance inherent themselves with the denial of the significance they should have affirmed thinking I was I was not who was not was not who."
Faulkner viết câu văn quả thật kinh khủng, dài ngoẵng không dấu phảy, như mùi hương kim ngân trải dài bất tận trong tâm tưởng con người. Tiếc quá không có bản tiếng Việt ở đây để đọc lại và trích dẫn.
No comments:
Post a Comment