Bài mới

Nhận xét mới

Hoàng hôn trên núi

Photobucket

Tịch dương vô hạn hảo
Lý Thương Ẩn

Cảnh ở đây không phải là Lạc Du, cũng không phải là bình nguyên, toàn là núi, nhưng tôi lại nhớ tới câu thơ của Lý Nghĩa Sơn. Câu thơ rất ngắn và đẹp. Một đêm ngủ trên núi, lạnh lẽo và hoang vu. Tiếc là không được ngắm bình minh trên núi, vì sáng sương mù dày đặc, cách nhau vài mét là đã không nhìn thấy nhau. Nghĩa Sơn lên Lạc Du vì "ý bất thích", lại thấy tiếc tịch dương sao mà ngắn thế, vừa mới chớm đã bị hoàng hôn nhấn chìm. Thật khó diễn tả được thế nào là tịch dương. Chút ánh sáng cuối cùng của ngày, như chợt bừng lên trong khoảnh khắc rồi chìm trong màn sương lam giăng khắp. Tịch dương đẹp vô cùng hay tịch dương vô cùng đẹp?

1 comment: