Bài mới

Nhận xét mới

Ở lại để ra đi


Ở lại để ra đi

                                                                                      Tặng Richard

Nơi này là đâu. Sau buổi sáng là ngày với em như chưa có bao giờ. Em phải nói ở đâu, với ai, ngoài với cái miệng đen như mực của anh, của em.

Em chịu đựng năm này cho đến tận cùng, cả cành và cả lá. Và em hỏi: bao nhiêu tuổi cây này, mùa thu này một nửa trong đời.

Em chịu đựng cả nước trong mắt nhìn, cả ở lại để ra đi.

Ở nơi đây, anh yêu, chúng ta đứng dậy, bên cây cực gần, cực xa và ở giữa mùa thu. Và chúng ta biết rằng: em còn có một từ, còn một lời giằng xé nhỏ bé trong em. Em còn phải nói cho nước trong mắt nhìn.

Để em còn có thể ngước mắt nhìn, em cần phải nói ai làm cho chúng ta đôi môi nặng trĩu đến thế, ai làm cho chúng ta từ nhỏ bé đến thế và như chưa có bao giờ.

Để em còn có thể chịu đựng đôi môi, em cần phải chỉ ra cái miệng đen như mực của anh, của em. Những con chuột chũi với móng lợt.

Herta Müller

(*) Richard Wagner là chồng của Herta Müller.

Bleiben zum Gehn

                                                                                       für Richard

Wo ist dieser Ort. Über den Morgen hinaus ist der Tag mir so wenig wie nie. Wo red ich, mit wem, außer mit meinem, mit deinem, dem pechschwarzen Mund.

Ich trag dieses Jahr noch zuende, den Ast und das Blatt. Und ich frag: wie alt ist dieser Baum, dieser Herbst halb im Leben.

Ich trag noch das Wasser im Blick, noch das Bleiben zum Gehn.

Hier stehen wir, Liebster, am nächsten, am weitesten Baum und im Herbst. Und wir wissen: ich hab noch ein Wort, noch ein kleines, ein zerrendes Sagen in mir. Ich hab noch zu reden fürs Wasser im Blick.

Damit ich den Blick noch heben kann, hab ich zu sagen, wer uns die Lippen so schwer, wer uns das Wort so klein macht und wenig wie nie.

Damit ich die Lippen noch tragen kann, hab ich zu zeigen den meinen, den deinen, den pechschwarzen Mund. Den Maulwurf mit bleichen Schaufeln.

(
Barfüssiger Februar: Prosa)

Một bản tiếng Đức trên trang Zeit online



No comments:

Post a Comment