Bài mới

Nhận xét mới

Chiều thu

Photobucket
Kono michi ya  yuku hito nashi ni  aki no kure
Basho

Con đường này
không người đi
chiều thu

Một chiều thu vắng lặng. Tôi nhớ bài thơ của Trần Tử Ngang: Tiền bất kiến cổ nhân / Hậu bất kiến lai giả / Niệm thiên địa chi du du / Độc sảng nhiên nhi thế hạ, Trước không thấy người xưa, Sau không thấy người tới, Nghĩ trời đất dằng dặc, Một mình đau thương tự nhiên mà rơi lệ. Tôi không biết Trần Tử Ngang khi lên đài U châu có vào mùa thu không, nhưng bài haiku của Basho rất gần gũi với bài thơ của Trần Tử Ngang. Đó là cái man mác dằng dặc của chiều thu. Paustovsky từng viết Một mình với mùa thu, nghe tiếng sếu trên không như tiếng nước róc rách thanh thanh được thận trọng đổ từ một chiếc bình thanh mảnh này sang một chiếc bình thanh mảnh khác. Ở đây không có sếu, nhưng mùa thu bao giờ cũng đẹp khi chỉ có một mình.    

1 comment:

  1. Rất thích bài này. Một khoảnh khắc đáng sống.

    ReplyDelete